The Bear
Carm, you had such a spark. Like, it was this beautiful thing. It was somebody being in love with something and being f-cking great with it. And being loved back. You found something that you love. And it’s completely 100% okay if you don’t love it anymore. Because the most special part of it is that you are capable of that love.

Một cảnh từ bộ phim mà dạo này mình đang xem, The Bear. Lâu rồi cũng chưa tìm thấy một bộ phim nào thấy hứng thú như bộ này. Có lẽ, ở đâu đó trong bộ phim này mình tìm thấy sự đồng cảm mà bản thân đang trải qua. Bối rối trước cuộc sống. Tìm thấy điều mà mình đam mê (và làm cũng tương đối tốt, idk). Vùi mình vào nó bởi có lẽ đó là cách duy nhất để mình cảm thấy kết nối được với mọi người.
Đôi lúc mình cảm thấy mông lung khi đối mặt với những khó khăn ở phía trước. Mình nhìn lại những thứ đang làm và không khỏi tự hỏi bản thân: Liệu mình có thực sự yêu quý những thứ mà mình đang làm không? Nếu không, vậy thì mình đang ngồi đây vì điều gì?


Dù cuộc đời còn ngổn ngang, vẫn luôn có những người ở bên cạnh ta, ủng hộ ta những lúc ta nghi ngờ bản thân nhất. Như cách mà Carmy vẫn luôn có Sydney, Sugar, Richie, Mikey và những người đồng nghiệp luôn ở bên anh.
Đây là bố mình share bài viết về những gì mà con trai đã làm/góp phần làm nên để khoe với bạn bè của mình. Bài viết vỏnn vẹn 4 lượt thích, trong đó có của mẹ, của chị gái và một cái nick clone của mẹ mình. Giống như cách mà Mikey đem khoe với mọi người về những món ăn hay những nơi mà Carmy từng làm.
Dù không về thăm nhà nhiều, những buổi gọi điện cũng chỉ vài lời hỏi ngắn ngủi, nhưng tình yêu thương và sự tin tưởng đó là ngọn lửa âm ỉ đủ để mình giữ tiếp tục cố gắng.