How to be cute
Mọi người nghĩ mình khó gần. Nhưng trong thâm tâm mình đâu có muốn vậy. Vài thứ lụm nhặt được, để nhắc nhở bản thân.
Đừng có mà “ừ”. Phải “ukie”
Lạ thật. Một trong vài trường hợp mà viết đúng chính tả lại khiến người khác phật ý. Hồi còn làm việc từ xa, mình hay trao đổi với mọi người qua tin nhắn. Tin nhắn trả lời của mình chẳng mấy khi vượt quá được 3 từ. “ừ”, “ok”, “được ạ”,… những nội dung kiểu vậy.
Mình không biết là mọi người sẽ cảm thấy bị lạnh nhạt khi mình trả lời như vậy. Có lẽ những dòng chứ khô khan trên màn hình không thể thể hiện được hết những cảm xúc, tông giọng, ánh nhìn và cử chỉ như khi con người ta đối thoại trực tiếp.
Bây giờ mỗi lần nhắn tin mình sẽ phải tự dặn bản thân thêm một chứ “ie” hoặc “e” vào cuối. Để vớt vát được phần nào những cái hơi ấm trong câu trả lời của mình.
Cười lên
Mình không tự tin lắm về nụ cười của mình. Nên mình không hay cười. Lúc nào mình cũng bị bạn phàn nàn về việc không cười dù là đi chơi, chụp ảnh và ngồi nói chuyện. Ngồi không cũng bị nhắc.
Nên là cười lên. Không phải vì trông nó đẹp. Mà vì mình thực sự vui, vì còn được ở đây với mọi người.
Be purposeful of your conversation
Try to have a real connection with people.
You spend 10 hours a day, alone, in front of the computer screens. It’s your privilege to be able to meet people and to have conversations with them. Treat them as the only people left on this earth. Be curious, get to know them, be intentional with your conversations.
Try to bring the smartness out from people. Don’t try to prove you are smart. It’s your honour to make them happy.
Some quick tips for conversations:
- Don’t just small talk. It’s good to get things going. But really, what are you curious about?
- Ask assumptive questions. Open-ended questions is overrated. Make people choose, and make it easy.
- Ask for option or emotion. Give an opinion. Don’t try to tell a narrative. It’s boring.
Nghĩ trước khi đưa ra nhận xét
Trước khi đưa ra nhận xét hay đánh giá về người khác, hay nghĩ xem liệu đó có phải thứ người ta có thể cải thiện hay không.
Chẳng hạn nếu nhận xét về vóc dáng “Sao bắp chân bạn to vậy?”, nghĩ xem đối phương sẽ cảm thấy thế nào, liệu đó là thứ họ muốn, hay bẩm sinh họ đã như vậy rồi. Nếu nó là thứ họ có thể thay đổi để tốt hơn, thì nói để họ cải thiện. Nếu không, thì hãy chấp nhận.
Đối với mình thì đó có thể chỉ là lời cảm thán hoặc buột miệng vì vô tình thấy được, nhưng đối với người đối diện đó có thể mà một lời đánh giá khiến họ bị phật ý.
Đừng cố đưa ra giải pháp
Bản thân mình là người đoán tâm trạng khi chỉ nhìn sắc mặt của đối phương thôi rất khó, nếu muốn bày tỏ, muốn mình lắng nghe câu chuyện thì hãy nói với mình một câu.
Mọi người không phải ai cũng lúc nào cũng có khả năng như vậy. Đến chính bản thân mình khi mình cạn năng lượng sau 1 ngày, mình cũng trở lên không để ý hơn, và đôi khi cho mọi người xung quanh cảm giác là mình hơi vô tâm. Nhưng thực sự đó cũng là sự cố gắng rất nhiều từ phía chúng ta. Để nhận ra cảm xúc của đối phương sau 1 ngày dài rất khó. Có khi chính chúng ta lúc tràn đầy năng lượng cũng khó mà làm được.
Vậy nên giải pháp? Hỏi đối phương ngày hôm nay thế nào? Nếu hỏi đến câu thứ 3 người đó không trả lời, mình sẽ chuyển chủ đề và kể về bản thân mình trong 1 ngày sẽ như thế nào. Thường mình kể xong thì họ cũng sẽ kể câu chuyện họ thực sự gặp phải.
Và tuyệt đối nhớ: đừng đưa ra giải pháp hộ họ! Hãy để họ nói, hãy để họ suy nghĩ, hãy để họ tìm ra lời giải của mình. Mình dính vài lần rồi.